Thứ Bảy, 7 tháng 6, 2014

Câu chuyện tuyệt vời của tôi P3 ( hết )

Tôi lại một lần nữa bị đánh thức từ âm thanh mmphing ở bên cạnh tôi. Tôi mở mắt ra để nhìn thấy bạn gái của tôi, một lần nữa cô ấy đang loay hoay. Nhưng tôi có thể thấy rằng nó không giống như lần cô phải đi vào phòng tắm để giải quyết. Đó là bởi vì cô thích thú khi được bịt miệng, bịt mắt và còng vào giường.
  "Chào buổi sáng" tôi nói trong ngái ngủ, và ngáp.
  Bây giờ cô ấy đã biết rằng tôi đã tỉnh táo và cô ấy bắt đầu mmphs nhiều hơn.
  Tôi hôn lên má cô.
  "Anh hy vọng em ngủ tốt."
  Cô gật đầu.
  "Đến lúc phải ăn sáng rồi, anh sẽ tháo băng keo bịt miệng và còng cho em nhé."
  Cô lắc đầu dữ dội và mmph một số từ mà tôi không hiểu. Nhưng có vẻ như cô ấy muốn nói điều gì đó. Vì vậy, tôi tháo miếng băng keo ra khỏi miệng cô ấy.
  "Em muốn nói gì?"
  "Ừ", cô nói, “Làm thế nào anh cho em ăn đây? Anh biết đấy, ăn sáng trên giường."
  Nó có vẻ như là một ý tưởng tốt cho anh.
  "Chắc chắn rồi."
  Tôi đi và làm một số đồ ăn rồi quay trở lại. Tôi ăn thức ăn của mình một cách cẩn thận, cố gắng không làm đổ bất cứ thứ gì trên giường. Tuy nhiên, rõ ràng sau khi ăn xong thì cô ấy cũng cần đi rửa mặt.
  "Điều đó thật là tốt ...thưa ngài ", cô nói với tôi, mỉm cười.
  Tôi hơi ngạc nhiên khi thấy cô ấy gọi tôi là "Ngài"
  "Vậy thì tốt ... nô lệ" tôi trả lời. "Bây giờ, anh sẽ bịt miệng em một lần nữa trong khi anh ăn phần của mình."
  Cô không lãng phí thời gian, và mở miệng rộng cho tôi để tôi lấy chiếc ballgag bịt miệng cô ấy một lần nữa. Tôi đẩy nó qua răng và khóa nó thật chặt.
  "Bây giờ, chỉ cần chờ đợi anh trở lại, 'ok?"
  Cô gật đầu và mmphs hạnh phúc.
  Sau khi đã ăn xong phần ăn sáng của riêng tôi, tôi quay trở lại với cô ấy. Cô dường như đang thưởng thức bản thân mình như thường lệ, mmphing và loay hoay, chìm trong tưởng tượng của riêng mình.
  Tôi từ từ lẻn lên trên cô ấy. Cô hét lên với một chút ngạc nhiên, nhưng vẫn mỉm cười xung quanh gag của mình.
  "Vậy, em có muốn bị trói theo một cách nào khác nữa không, em nghĩ sao?"
  Cô gật đầu háo hức. Cô ấy không cưỡng lại như lúc tôi còng cô, bởi cô biết cô sẽ sớm được bất lực một lần nữa.
  Tôi nhanh chóng nhìn vào trong túi vải thô cô đã mang theo ngày hôm qua và tìm thấy một cái gì đó tôi có thể sử dụng. Một straightjacket. Sau  một hồi loay hoay, tôi cuối cùng cũng đã trói được cô ấy, giữ tay cô bị mắc kẹt dưới ngực của cô.
  "Em có cảm thấy tốt?" Tôi hỏi cô ấy.
  Cô lắc đầu.
  "Em đã mặc nó bao giờ chưa?"
  Một lần nữa, cô lắc đầu. Rõ ràng, rất khó để tự self bằng một chiếc straightjacket của chính mình.
  Để đảm bảo các straightjacket không vuột ra, tôi trói chân cô ấy bằng dây thừng ở mắt cá chân, trên đầu gối, dưới đầu gối, và đùi cô.
  "Em sẽ không thể nào thoát ra được đâu" tôi nói với một nụ cười. Cô chỉ mmphs hạnh phúc trong tình trạng khó khăn của mình.
  Tôi bế cô lên và mang cô đến phòng khách. Tôi đặt cô ấy xuống trên chiếc ghế dài và đi lấy một bàn cờ.
  "Bây giờ, chúng ta sẽ được chơ cờ vua. Tuy nhiên, em không thể di chuyển các quân cờ của mình như thế, anh sẽ di chuyển nó cho em."
  Cô mmphs một chút khó chịu khi nhìn tôi, nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận được một nụ cười từ cô ấy.
  Tất nhiên, tôi giành chiến thắng trong trò chơi.
  "Vâng, anh  không phải gặp bất kỳ rắc rối nào cả. Em thực sự cần phải suy nghĩ nhiều hơn khi di chuyển các quân cờ của mình" tôi nói đùa.
  "MMM!" cô nói, nhưng không phải với một giọng giận dữ. Giống như một thứ gì đó thích thú.
  Tôi cười.
  "Vậy, anh chắc chắn em đã có niềm vui."
  Cô tự ngã bản thân mình nằm xuống trên chiếc ghế dài, đầu tựa vào một cái gối.
  "Em mệt mỏi à?"
  Cô gật đầu.
  "Có lẽ tối qua cô ấy không ngủ đủ giấc vào tối hôm qua" tôi nghĩ. Tôi đi bộ về phía cô và nhẹ nhàng vén tóc cô ấy.
  "Em có muốn ngủ không?" Tôi hỏi cô ấy.
  Cô gật đầu, và nhắm mắt lại. Tôi để cô ấy như thế trong một thời gian, cho phép cô ấy ngủ.
  Một vài giờ sau đó, tôi thấy cô ấy đã hơi tỉnh táo
  "Em ngủ có được không?"
  Cô gật đầu.
  "Em biết đấy, anh không thực sự biết phải làm gì bây giờ. Anh chưa từng được trói ai lâu đến thế”
  Cô mang lại cho tôi một cái nhìn thất vọng.
  "Mmph."
  Tôi mở ballgag ra.
  "Em có muốn nói gì không?" Tôi hỏi.
  "Ừ. Anh không biết làm thế nào để tra tấn hay hành hạ nô lệ của anh sao?"
  "Ừm ... Anh cũng không rõ, nhưng anh có thể suy nghĩ thêm nhiều cách”
  "Oh ... tốt, ít nhất là anh cũng phải biết thêm cách trói nào khác chứ ... nhưng đầu tiên, em nghĩ rằng em cần phải đi vào phòng tắm."
  Tôi thở dài.
  "Chắc chắn. Anh sẽ trói em theo cách khác sau khi em đã làm điều đó."
  Tôi cởi trói chân cho cô ấy và tháo straightjacket ra, và để cô ấy vội vàng vào phòng tắm. Trong khi đó, tôi tìm thấy những gì tôi có thể tìm thấy trong túi. Tôi tìm thấy một cái armbinder.
  "Tôi nghĩ tôi có thể sử dụng" Tôi nghĩ vậy, và chờ cô ấy trở lại. Tôi sớm nghe thấy tiếng cô ấy xả nước trong nhà vệ sinh. Cô nhanh chóng đứng trước mặt tôi.
  "Vì vậy, anh có bất kỳ kế hoạch nào không?" cô ấy hỏi.
  "Vâng, Em sẽ phải chịu khó với thứ này đấy, tôi giơ chiếc aembinder lên."
  "Yay!" cô kêu lên với một nụ cười lớn khi cô ấy thấy chiếc armbinder. "Em chưa bao giờ được trói bằng thứ này cả."
  "Vâng, bây giờ em sẽ được."
  Cô quay lại và đặt tay lại với nhau, để cho tôi đeo armbinder vào. Tôi siết chặt nó quanh tay cô ấy, làm cho khuỷu tay không thể di chuyển.
  "Ừm, em không bao giờ nghĩ một chiếc armbinder lại khó chịu đến như vậy. Em cảm thấy rất thích nó", cô nói, và thử di chuyển hai tay của mình.
  "Rất vui vì em thích nó" tôi trả lời.
  Tôi dùng các đoạn dây thừng khác để trói xung quanh và treo cô ấy lên cao
  "Ow, đau đau", cô nói, rên rỉ một chút.
  "Anh có nên buộc em theo một số cách khác?"
  "Không, em đã luôn luôn muốn thử bị ràng buộc trong tư thế này lâu lắm rồi. Em chỉ không nghĩ rằng nó sẽ làm tổn thương em như thế này ... oh, anh chỉ cần bịt miệng em thôi”
  Tôi ném  cho cô ấy một cái nhìn hơi lạ, nhưng tôi cũng nhìn vào túi và tìm kiếm xem còn loại gag nào không
 Tôi tìm thấy một gag vòng và đưa nó cho cô ấy xem.
  "Hoàn hảo", cô nói ngay lập tức. Tôi đi bộ về phía cô và đeo gag vào miệng, giữ cho miệng mở rộng. Cô cũng bắt đầu chảy nước dãi rất nhiều ngay lập tức.
  "Ahnk ah", cô nói, lưỡi của cô nhô ra khỏi miệng một chút.
  "Bây giờ, hãy nhớ từ an toàn nhé" tôi nói. ôi rất quan tâm về sự an toàn của cô ấy. Rõ ràng làm cô ấy bị thương là điều tôi không hề muốn
  Cô vẫn như thế trong một thời gian trước khi sử dụng từ an toàn. Sau đó tôi đưa cô ấy ra khỏi hình phạt treo phạm nhân lên cao, nhưng vẫn trói cô ấy trong armbinder.
  "Em ổn chứ?" Tôi hỏi một cách nhanh chóng.
  Cô gật đầu, không có dấu hiệu của mong muốn được thả lỏng.
  Tôi giúp cô ấy đi vào bếp, tôi giúp cô ngồi xuống một chiếc ghế trong khi tôi làm bữa tối.
  Khi tôi đang làm, tôi tháo gag cho cô ấy, đút cho cô ấy ăn, khi cô ấy ăn xong, tôi lau miệng cho cô và bịt miệng lại như cũ bằng một chiếc băng keo đen
  Chúng tôi không làm được gì nhiều cho phần còn lại của ngày. Tôi không có nhiều ý tưởng cho nó và cô ấy có vẻ bắt đầu chán
  Tối đi đến, cởi trói cho cô để cô đi vào phòng tắm
  Khi cô trở ra, tôi đã sẵn sàng với dây thừng và băng keo, cô ấy thật gợi cảm trong chiếc áo ngủ lạu trắng
Tôi nhanh chóng đè cô xuống, trói hai tay cô ra phía sau, vòng 2 vòng trên và dưới ngực cô ấy, bộ ngực căng lên hiện rõ mồng một dưới lớp áo ngủ mỏng tang, tôi dùng băng keo bịt miệng cô ấy lại và bắt đầu di chuyển tay khắp người cô ấy, khiến cô ấy kêu lên những tiếng ummmm uhmmm. Tối hôm đó chúng tôi đã có một đêm bên nhau rất hạnh phúc, có lẽ vì mệt nên tôi đã ngủ đi lúc nào ko hay.
Sáng hôm sau thức dậy, tôi không thể di chuyển tay chân của mình, tôi bị còng tay chân vào thành giường, iệng thì bị nhét một chiếc ballgag, trong khi tôi còn đang bất ngờ thì cô ấy bước vào và nói: chào anh, nô lệ của EM……………

HẾT
  


Thứ Ba, 20 tháng 5, 2014

Một đêm đáng nhớ P1

Tôi là Ngọc Hân, một cô gái khá xinh đẹp với làn da trắng mịn và thân hình gợi cảm, tôi sống ở thành phố HCM, một trong những thành phố lớn nhất cả nước, tôi có một căn hộ chung cư khá giản dị và xinh xắn, ngôi nhà với 2 phòng ngủ, 1 toa lét, 1 căn bếp nhỏ gọn và 1 phòng khách xinh xắn, gọn gàng. một vài chiếc máy tập chạy để thân hình trở nên khiêu gợi hơn, sở thích của tôi là tập thể thao, đi shopping, du lịch,…và được người khác trói lại hành hạ, khi coi phim tôi rất thích thú khi thấy diễn viên nữ bị trói lại. Cho nên tôi thường lên các trang web để tìm người có chung sở thích với mình, sau nhiều tuần chat trò chuyện với nhiều người, tôi may mắn có gặp được một cô gái bằng tuổi mình, tên là Ngọc Lan, cô ấy cũng thích được trói bondage, sau nhiều lần trò chuyện, chia sẻ về nhau, cô ấy hẹn tôi ngày mai đến đúng địa chỉ khách sạn cô ấy đưa để thực hành, tối hôm đó tôi tắm rửa thật sạch sẽ, sức một ít nước hoa, mặc một bộ áo dài lụa màu trắng rồi đón taxi đến địa điểm đã hẹn. Khi bước vào, tim như muốn lộn ra ngoài, tôi biết chuyện này that ngốc nghếch khi quyết định gặp 1 người lạ trên mạng, đặc biệt là đi một mình và trong tình huống tôi sẽ là người bị hành, nhưng đây lại là lựa chọn duy nhất. Tôi đã đọc rất nhiều những mẩu truyện hãi hung về mấy vụ gặp gỡ qua mạng và cái mớ đó cứ ám ảnh trong đầu tôi mãi, chuyện gì sẽ xảy ra nếu chẳng may bạn sẽ là mẩu truyện kinh điển tiếp theo được truyền bá trên Internet?

Giờ tôi đang đứng trước cửa phòng của khách sạn - Phòng mà cô ta đã đặt. Nhịp thở dần chậm lại khi tôi cố tự trấn an mình. Tay bỗng tê cứng và lạnh đi, tôi cố kiềm nỗi sợ, bỏ hết những suy tưởng rùng rợn. hít một hơi thật sâu và mở cửa bước vào.

"Xin chào" - Tôi nói thì thầm ngay khi vừa bước vào.

Căn phòng khá tối, chỉ thấy được mỗi ánh đèn vàng hắc ra từ nhà tắm đã gần khép lại hoàn toàn. Tôi đóng nhẹ cánh cửa và từ từ bước vào trọng. Tôi lại tiếp tục gọi :"Xin chào". Đó là lúc câu chuyện xảy ra. Một bàn tay từ phía sau bịt chặt miệng tôi lại và một giọng nói ấm, trong trẻo nói vào tai tôi

“Im mồm nếu không muốn bị đau”

Vẫn chưa hoàn hồn, tôi cố nuốt nước bọt. Cô ấy cũng đang mặc một chiếc áo dài lụa, và tay cô ấy cũng rất thơm, tuy nhiên tôi chưa thể nhìn ra khuôn mặt

"Đã rõ chưa" - Cô ta hỏi.

Tôi gật đầu.

"Tốt". Vừa dứt lời cô ta đẩy tôi tiến vào trong phòng, một tay quàng qua ngực, tay kia vẫn khư khư bịt chặt miệng tôi. Bất chợt cô ta xô tôi lên giường. Vừa té xuống giường, chưa kịp xoay mình đã bị cô ta đè lên người, nhanh chóng kéo 2 tay tôi ra sau lưng và một sợi dây thừng đã buột chéo 2 tay lại. Trước khi kịp định hình mình nên làm cái qué gì tiếp theo thì 1 miếng băng keo đen đã bịt chặt vào miệng mình, tôi la lên mmmppphhmmm uumpphhmm trong vô vọng

"Bị bắt gọn rồi nhé" - Cô ta nói vào tai tôi với giọng khoái chí. Tim tôi đập như điên lên

Sau đó cô ta dùng một chiếc khăn khác bịt mắt tôi lại, giờ xung quanh chỉ là màu đen tăm tối. Giờ tôi thấy căng thẳng tột độ và bộ ngực của tôi lại càng bị kích thích hơn. Tôi lại nuốt nước bọt và bắt đầu cục cựa. Cô ta ngồi phía sau lưng, dùng tay giữ chặt miệng tôi và đè mạnh xuống giường.

"Im lặng coi" - Cô ta nói với giọng khá nghiêm túc.

Tôi nghe tiếng bật công tắc, có lẽ cô ta vừa mới mở đèn ngủ, hay đèn phòng gì đó. Tôi nghe tiếng cô ta lại gần, lại nghe được những âm thanh như là những sợi dây thừng quăng trên giường. Cô ta kéo 2 chân của tôi sát vào nhau rồi bắt đầu trói dây quanh cổ chân, đầu gối và bắp đùi của tôi nữa. Cô ta vừa trói vừa tự lẩm bẩm 1 mình, "Thưa quí bà, quí bà chắc chắn sẽ trông nóng bỏng hơn bình thường. Rất vui được làm việc cùng bà". Cô ta cười phá lên, đúng là 1 giọng cười xảo huyệt.

Trói tôi xong, cô ta bỏ đi để tôi nằm đó trên giường. Cảm giác bị trói thật đúng là tuyệt hơn cả trong tưởng tượng và kích thích hơn những gì tôi từng thử.

Tôi nằm đó bị bịt mắt, xung quanh chỉ là màu đen, tim vẫn đập thình thịnh, băng keo bịt miệng mỗi lúc ướt dần. Tôi tự hỏi cô ta sắp làm gì, cô ta đâu mất rồi. Tôi bắt đầu cục cựa cổ tay cố thoát khỏi mớ dây nhợ đó

"Nào, nào" - Tôi nghe được tiếng cô ta nói phía bên trái. "Đừng cố chống chọi". Cô ta bước lên giường là dùng 1 chân dẫm lên hông của tôi. "Không được. Nếu không ngoan ngoãn thì phải chịu phạt" - Cô ta nói.

Cô ta bắt đầu cởi từng cúc áo của tôi một cách chậm rãi. Cô ta đưa tay trượt nhẹ trên ngực, luồn vào chiếc áo ngực và bắt đầu mân mi đầu ti bên trái của tôi. Sau đó tay của cô ta từ từ xuống bụng. "cô bạn còn tuyệt hơn những gì ta mong đợi, cái gì đây?" - Cô ta nghiêng người và sờ soạn bộ ngực của tôi. "Hình như có ai đó rất thích thú thì phải?".

Không thể tin được tôi vừa có cảm giác sợ hãi, vừa có cảm giác phấn khích cùng một lúc. Bàn tay cô ta rất mịn, cái cách cô ta chạm vào ti của tôi thật nhẹ nhàng và quyến rũ. Tôi không thể nhượng bộ, nhưng tại sao tôi lại không cố vùng vẫy để thoát thân nhỉ? Có lẽ tôi thật sự thích cảm giác như vầy nhiều hơn tôi nghĩ. Nhưng dẹp nó sang một bên, cô ta khi nãy đã chụp tôi từ phía sau, xô tôi lên giường và trói tôi lại, vậy mà giờ khi cô ta chạm vào người tôi thậm chí còn rất phấn khích, điên mất thôi, tôi phải thoát khỏi đây.

Tôi gồng người lên và lăn, cố đẩy cô ta ra, tìm đủ mọi cách để thoát ra. Tôi phải thoát khỏi đây nhưng cô ta khỏe quá, khỏe hơn tôi rất nhiều.

"Bình tĩnh đi cô bạn" - Cô ta vặn thật mạnh đầu ti của tôi, tôi rên lạ khá lớn dù vẫn đang bị bịt miệng. Cô ta dùng tay bịt miệng tôi lại và khẽ bảo: "Đừng nghĩ tới chuyện làm vậy nữa rõ không?"

Cô ta buông tôi ra và tôi nghe tiếng cô ta chạy đi lấy gì đó. Rồi tôi nghe được âm thanh của băng keo trên miệng tôi đang được tháo ra. Chỉ vài giây sau tôi đã cảm nhận được miếng băng keo mới đang dính trên môi, rồi sang má. Sau đó cô ta nắm lấy chân tôi và tháo đôi guốc của tôi ra. Xong xuôi cô ta bỏ đi để tôi nằm ở đó.

Tôi lại tiếp tục với cuộc chiến tự giải thoát. Tôi kéo 2 cổ tay đủ kiểu, cố dùng ngón tay sờ soạn tìm nút trói đã gỡ. Dĩ nhiên việc tôi vùng vẫy điên cuồng như vậy đều được cô ta theo dõi, mà hình như đó là điều cô ta muốn. Cô ta lại gần và nằm xuống ngay sau lưng tôi. Tôi vùng vẫy và cố lăn về phía trái. Cô ta chụp lấy chân tôi và lôi lại gần cô ta.

"Vớ da" - Cô ta nói - "Cô bạn mang chúng hợp lắm"

Thật không thể tin rằng ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu tôi lại là "Tất nhiên, vớ mới đấy". Tôi cố kéo chân lại nhưng cô ta nắm chắc quá. Tôi cảm giác được những ngón tay của cô ta đang chạy ngược xuôi trên lòng bàn chân của tôi. Thế là tôi lại giật mạnh hơn cố kéo chân ra nhưng không thể được.

Tôi năn nỉ, cầu xin cô ta dừng lại, nhưng những gì tôi có thể nói khi đang bị bịt miệng chỉ là "mmmppphhmmm uumpphhmm...". Rồi thì cô ta cũng dừng lại, có lẽ đã thấy chán, mà cũng có thể đang toan tính điều gì khác, dù sao thì tôi cũng mừng vì không bị cù léc nữa.

Vài giây sau, tôi cảm giác một vật gì đó ấm ấm lại mềm nữa ở trên má. Cảm giác rất là quen khi nó di chuyển chậm rãi từ trái sang phải trên mặt, giờ thì rõ ràng hơn rồi, đó là chiếc vớ. Chân cô ta vẫn đang mang nó. 

Khi cô ta đưa chân trên mặt, tôi nóng lòng muốn cởi bỏ khăn bịt mắt để thấy được. Cô ta dừng lại và chụp lấy tôi, lôi lại gần và cởi cái áo dài của tôi làm lộ rõ phần trên của cơ thể. Cô ta xô tôi xuống giường và dò dẫm mở khoá quần của tôi. Tôi co người lại và quay sang chỗ khác. Tôi không thể thỏa hiệp được, không phải bây giờ, tôi phải thoát ra. Nhưng phần khác trong tôi lại muốn nằm đó và tận hưởng cuộc chơi.

Trong lúc giằn co với bản thân nên hay không nên thì cô ta đã cởi xong quần của tôi và kéo được đến đùi để lộ ra chiếc quần lót màu trắng.
"Có người đang rất thích thú với chuyện này kaka" - Cô ta vừa nói vừa chạm vào "cái ấy" của tôi. Tôi cảm giác nó lại run lên và lại chảy ra 1 ít. Cô ta thò tay vào trong và kéo quần lót của tôi xuống, cô ta dùng tay thò vào "cái ấy" và bắt đầu "hoạt động"

Cảm giác thật tuyệt, tôi không thể nói với cô ta chuyện đó hay van xin cô ta dừng lại. Không phải bởi vì bị bịt miệng, nhưng cũng bởi vì một là tôi không thể thừa nhận chuyện đó, hai là phần còn lại trong tôi có gì đó không hoàn toàn đúng. Phải, tôi không muốn cô ta dừng lại.

Cuối cùng tôi bắn ra khỏi cơ thể. Tôi nằm im không cử động cũng như tập trung vào bất cứ việc gì. Sau đó, cô ta tháo bịt mắt ra và tiếp tục tháo bịt miệng và bảo: "Wow, cô bạn vùng vẫy kinh thật đấy"

Khi tháo xong hết băng keo, tôi nhìn cô ta và cười bảo "Tất nhiên". Đó là những gì tôi có thể nói. Wow cô ta trông thật là gợi cảm, khuôn mặt trông cũng rất xinh xắn với bộ áo dài lụa trắng giống như tôi.

"Tớ có quá dã man không cô bạn?" - Cô ta hỏi.

"Không đâu, chỉ là cứ tưởng mình bị bắt làm con tin thôi" - Tôi nói trong khi cô ta cởi trói 2 tay tôi

"Không sao" - Cô ta nói - "Đôi khi ta hay quên mình đang làm gì và bị mất phương hướng giữa những thú vui với dây" - Tôi gật đầu và xoa những ngón tay. "Có chặt quá không?" - Cô ta hỏi.

"Không, rất tuyệt" - Tôi nói - "Hmm, Giờ tới lượt cô bạn đó"

"Được thôi." - Cô ta cười bảo.

"Kaka, trói thôi cô bạn" - Tôi cười và nhặt sợi dây thừng lên - "Cô bạn sẽ bị trói cả 1 đêm dài đấy".

Thứ Bảy, 12 tháng 4, 2014

Câu chuyện tuyệt vời của tôi P2

Tôi tỉnh dậy . Một số âm thanh bất thường vang vào tai tôi , dường như thúc giục muốn tôi phải thức dậy
  Tôi từ từ mở mắt ra . Khi mắt đã quen dần với bóng tối, tôi nhìn thấy bạn gái của tôi . Với một chiếc ballgag bóng trong miệng và bịt mắt bằng vải.
  Bây giờ tôi đang nhớ lại những gì đã xảy ra đêm qua . Bạn gái của tôi đã đi qua nhà tôi, yêu cầu tôi trói cô lại , biến cô ấy thành nô lệ. Có lẽ trời vẫn chưa sang vì bên ngoài vẫn tối đen như mực
" Có chuyện gì vậy ? " Tôi hỏi trong trạng thái ngái ngủ . Cô ấy đang loay hoay quay lung tung như điên, nhưng rõ ràng đó là không bởi vì cô ấy đang thưởng thức nó. Mà là một lý do khác .
  " AMM - MFFT - PEMMPH " cô hét qua ballgag của mình , dường như đang tuyệt vọng.
  " Khoan đã. Hãy để anh tháo gag ra trước khi em nói bất cứ điều gì " tôi nói trong khi vẫn đang ngái ngủ , với tay tháo khóa và lấy gag ra . " Vì vậy, đó là gì? "
  " Em phải đi toa lét ! "
  Những lời đó làm cho tôi tỉnh táo ngay lập tức.
  "Đợi đã, như ... bây giờ ? "
  "Em có thể chịu lâu hơn một chút , nhưng không kéo dài đâu. "
  " Whoa, nằm yên . Anh sẽ giúp em thoát ra khỏi sợi dây ngay lập tức. "
  Tôi bắt đầu tháo những nút thắt của sợi dây . Trớ trêu thay, nó được trói theo kiểu giấu đi nút thắt nênkhó khăn hơn để tháo ra khỏi , vì vậy tôi cảm thấy mình thật ngu ngốc .
  Cô rên rỉ thậm chí nhiều hơn , làm cho nó càng trở nên khó khăn cho tôi để tháo những nút thắt , nhưng nếu cô ấy không làm điều đó, cô có thể sẽ đi tiểu ngay trên giường của tôi mất.
  Cuối cùng , tôi cũng cởi trói được dây trói tay cho cô ấy.
  "Đi nào " tôi nói, vội vàng trước khi kéo bịt mắt ra và bế cô vào phòng tắm .
  Tôi để cô ấy trong nhà vệ sinh . Mắt cá chân của cô vẫn còn đang bị trói , nhưng cô ấy có thể tự vệ sinh cho mình với đôi tay tự do.
  Tôi đứng bên ngoài cửa , nghe những âm thanh của tiếng xả bồn cầu. Ngay sau đó, cô ấy đi ra. Trên tay đang cầm sợi dây trói chân khi nãy
  " Wow, ít nhất là em đã không đái dầm. "
  "Ừ ... nhưng em không còn bị trói nữa ", cô ấy nói một chút buồn bã.
  " Vậy chúng ta hãy làm theo cách này: khi nào em muốn đi toa lét nữa thì cứ gọi anh, nhưng từ đây tới đó em vẫn sẽ bị trói, nhưng không phải anh làm, em sẽ phải tự trói mình, bây giờ anh đi toa lét một chút, khi anh đi ra thì em phải tự self xong rồi đấy "
  " Vâng ... vâng , ok . "
  Tôi đi vào phòng tắm và làm việc của mình, khi tôi đi ra, tôi gặp một cảnh tượng khá tốt đẹp . Cô đã tự còng tay vào đầu giường, và đôi chân của mình thì trói vào đầu kia , khiến cô nằm thẳng ra. Cô đã thay bộ đồ sơ mi ra bằng một bộ đầm ngủ lụa gợi cảm màu trắng, cô ấy không mặc áo ngực nên tôi có thể thấy cả bộ ngực trần căng tròn. Cô cũng đã tự bịt miệng bằng một miếng băng keo và bịt mắt mình một lần nữa.
  Tôi leo lên giường một lần nữa và kéo tấm chăn lên trên.
  " Em có khó chịu không? "
  " Nmph ", cô nói , và lắc đầu .
  Tôi cười .
  " Vậy chúng ta ngủ típ thôi. "
  Tôi hôn lên trán cô nhẹ nhàng.
  " Ngủ ngon . "

  " Mmph . "

Câu chuyện tuyệt vời của tôi P1

Chuông cửa reo lên. Thật là uể oải , tôi rời khỏi máy tính, đi xuống và mở cửa:
  Đôi mắt của tôi mở thật to vì ngạc nhiên khi tôi nhìn thấy người đó. Đó là bạn gái của tôi. Ngọc Trân. Chúng tôi đã không nói chuyện với nhau trong gần một tuần . Tôi đã nói với cô về sự quan tâm bí mật của tôi về nô lệ trong bondage, và có vẻ như cô ấy đã lảng tránh tôi từ thời điểm đó. Cô ấy có một khuôn mặt xinh xắn và một mái tóc dài đen huyền, cô ấy đang mặc một chiếc áo sơ mi lụa trắng ôm sát người, khiến cho bộ ngực và eo trông thật sexy, và mặc thêm một chiếc váy dài đến đầu gối màu đen huyền.
  " Tại sao em lại ở đây ? " Tôi hỏi một cách lo lắng . Tôi nhận thấy cái túi vải thô lớn cô đang mang theo.
  " Để làm anh ngạc nhiên ", cô nói với một nụ cười , như chưa từng xảy ra điều gì giữa hai chúng tôi .
  " Theo cách nào: tốt hay xấu? " Tôi tự hỏi , nhưng tôi giữ cho suy nghĩ đó trong đầu của tôi và không nói ra.
  Cô ấy chỉ bước vào bên trong và đi lên lầu, vào phòng của tôi .
  " Anh có đi không?" cô hỏi , vẫn với nụ cười đẹp. Nụ cười đó là một trong những lý do tôi đã yêu với cô ấy ngay lần đầu tiên .
  "Này , chờ đã! Em đang làm gì vậy?"
  Tôi chạy theo cô , vào phòng của tôi, cô ấy đặt túi vải xuống sàn , ngay cạnh giường của tôi .
  " Anh có tò mò về những gì bên trong đó không? " cô ấy hỏi , chỉ vào túi.
  " Anh nghĩ rằng em sẽ cho anh biết ?"
  "Không . Em sẽ cho anh thấy .
  "Huh?"
  Cô mở dây kéo, Và khi nhìn vào bên trong. Tôi không thể không nhìn chằm chằm vào nó được. Nó có đầy đủ các loại dây , băng keo, vải, và thậm chí là ballgag, còng và các loại đồ khác nhau.
  " Cái ... cái gì đây? " Tôi hỏi, mặc dù tôi đã biết nó là gì từ lúc tôi nhìn thấy .
  "Đó là sự ngạc nhiên cho anh . Anh thấy đấy, em là một nô lệ, nhưng em muốn làm anh ngạc nhiên như thế này, và ... cũng ... " Cô ấy nhìn đi chỗ khác và đỏ mặt , cái gì tôi hiếm khi nhìn thấy cô ấy làm . " Em đã suy nghĩ có thể anh muốn trói em vào cuối tuần. Cha mẹ của anh đã đi hết rồi, phải không? Đó là cơ hội hoàn hảo mà em đã lập kế hoạch và chờ đợi. "
  " Vì vậy, lý do em lảng tránh anh cả tuần là ..."
  "Ừ . Em cẩn thận trong việc giữ bí mật của riêng mình, vì vậy em không thể nói với anh được, hoặc là kế hoạch bị đỗ vỡ hết tất cả "
  Tôi không thể không cười .
  " Em thực sự là một người bạn gái tuyệt vời " tôi nói với một nụ cười lớn trên mặt.
  " nói chuyện đủ rồi ", cô nói . " Em đã cố gắng tự trói mình trong quá khứ, nhưng có rất nhiều thứ mà em không thể tự làm một mình, và em không bao giờ có thể hoàn toàn bị trói chặt trong khi vẫn đang được an toàn. Em chỉ muốn được bên anh, bị anh trói buộc từ tối thứ sáu này trở đi, cho đến buổi tối chủ nhật.
  Tôi chọn một vài sợi dây thừng từ túi.
  " Vì vậy, em chắc chắn anh muốn nó? "
  "Ừ , em chắc chắn . Em tin tưởng anh đủ cho điều đó. "
Nhhững lời đó làm tôi cảm thấy ấm áp trong lòng. Cô nói rằng cô tin tưởng tôi khi tôi trói cô lên và làm cho cô ấy trông như một thiếu nữ bất lực bị nạn, cô ấy cảm thấy như vậy là tốt cho tôi.
  "Cảm ơn tình yêu" tôi nói, và nhẹ nhàng hôn cổ cô.
  " Mmm, anh hôn rất giỏi. Nhưng ngay bây giờ , bắt đầu đi nào . "
  "Phải."
  Tôi kéo hai cổ tay cô ra sau lưng và bắt đầu trói chúng lại với nhau .
  " Nhưng mà, từ đâu mà em có được những thứ này? " Tôi hỏi cô ấy.
  " Duh ! Từ internet , em đã tốn một mớ tiền kha khá để mua chúng đấy "
  "Em cũng chịu đầu tư đấy. "
  Tôi cột sợi dây thật chặt và hỏi cô ấy:
  " Thế nào? "
  Cô cố gắng một chút với nó, nhưng thừa nhận rằng cô thất bại, nó khá chặt .
  "Em không thể tháo nó ra", cô nói . " Anh đã được thực hành trói dây nhiều chưa ? "
  "Ừ . Anh biết rất nhiều cách trói. "
  Cô phải đối với tôi bằng những nụ cười ngọt ngào.
  " Nghe có vẻ như anh đang có một ngày cuối tuần tuyệt vời. "
  Tôi khúc khích một chút.
  "Ừ. "
  Tôi lấy thêm một số dây và ràng buộc mắt cá chân của cô ấy như tôi đã làm với cổ tay.
  " Đừng trói nó quá lỏng . Em có thể chịu được.  Chỉ cần trói em bằng tất cả những gì anh có thể làm. Em hoàn toàn chịu được mà không cần giúp đỡ . "
  " Chắc chắn, chắc chắn rồi " tôi nói khi tôi tiếp tục siết dây . " Có lỏng lẻo không? "
  Một lần nữa cô ấy không thể thoát ra khỏi nó.
Tôi lấy ra thêm một vài sợi dây, dùng nó để siết quanh ngực của cô ấy, 2 vòng bên trên và thêm 2 vòng bên dưới, thêm một sợi nữa để trói cặp đùi.
  "Này, anh đang làm gì vậy? " cô ấy hỏi .
  " Anh muốn  đảm bảo rằng em không thể thoát ra được"
  " Điều này sẽ đảm bảo rằng em không thể tự cởi trói. "
  Cô chỉ lắc lắc tinh nghịch , cô biết rằng mình đã bị trói chặt và không thể cưỡng lại tôi nếu tôi muốn làm một cái gì đó .
  Khi tôi kết thúc việc, một ý nghĩ đột nhiên xảy ra với tôi .
  " Chúng ta cần có một âm thanh để cảnh báo và giải thoát em ? Em biết đấy, có khi em bị siết chặt quá hoặc khó thở thì sẽ rất nguy hiểm "
  "Ồ, đúng rồi. Em quên mất. "
  " Vì vậy, làm thế nào ... khi không bị bịt miệng ... "
  " Anh có nghĩ là có những thời điểm mà em sẽ không bị bịt miệng ? "
  Tôi cười .
  "Anh sẽ bịt miệng em bằng cách nhét lụa vào miệng và bịt them một chiếc khác ở bên ngoài. "
  " Oh. " Cô cười.
  " Dù sao, khi không bị bịt miệng , em sẽ chỉ đơn giản nói" SOS " Khi bị bịt miệng , búng ngón tay của em. "
  " Hellooooo , hãy nhớ lấy điều này? "
  Cô lắc lắc đôi tay của mình tỏ vẻ đồng ý.
  "Ồ, phải. Anh quên rằng . Em sẽ hét lên một chữ SOS trong mã morse . Em biết đấy, 3 ngắn , 3 dài và 3 ngắn . "
  " Nghe có vẻ ok . Em nghĩ em không phải sử dụng nó nhiều ", cô nói với một nụ cười .
  " Đúng vậy, chỉ nên xài trong một vài trường hợp quang trọng. "
  Tôi nhìn vào túi một lần nữa.
  " Có rất nhiều thứ ở đây và anh bắt đầu nghi ngờ rằng chúng ta có thể sử dụng tất cả chỉ trong một ngày cuối tuần không. "
  " Đừng lo lắng . Em có thể đến đây vào những ngày cuối tuần khác. "
  Tôi mỉm cười .
  "Đúng ... đúng không? Đây là gì? Tôi nhận những gì tôi nhìn thấy trong túi. Quần lót . Quần lót của cô ấy
  "Cô nói: Ừm, em đã giặt sạch một vài chiếc để đem theo, và cô ấy đỏ mặt them một lần nữa. Cô đỏ mặt hơn hẳn ngày thường. "Tôi chỉ nghĩ rằng ... tốt, nếu anh thực sự nghịch ngợm , anh có thể sử dụng chúng để bịt miệng em . "
  Tôi cũng hơi đỏ mặt. Tôi chưa bao giờ nghĩ về điều đó. Tôi nghĩ rằng nó hơi kinh tởm cho cô ấy. Tôi không nghĩ rằng mình sẽ bóp miệng cô ấy và nhét quần lót vào.
  " Đúng vậy ..." Tôi có một ý tưởng , và tôi cố gắng hết sức can đảm để nói ra. " Anh sẽ làm, nhưng anh có suy nghĩ khác, chờ anh nhé"
  Cô ấy thậm chí còn đỏ mặt hơn, khi cô nghe được những gì tôi nói .
  "Ừm , em chờ"
  Tôi hít một hơi sâu trước khi tôi đi ra cửa.
  "Anh sẽ quay lại ngay . "
  Cô đứng ở đó, tự hỏi tại sao tôi để cô ấy lại một mình. Nhưng khi tôi quay trở lại , cô nhìn thấy lý do tại sao , và đỏ mặt . Tôi đang giữ một chiếc quần lót của riêng tôi.
  "Anh ... anh chỉ nghĩ rằng anh thích dùng quần lót của mình để nhét vào miệng em hơn. "
  Tôi ngồi xuống trước mặt cô , nắm đồ lót của tôi ở phía trước miệng , cầm một chiếc khăn lụa dài khác mà tôi chọn từ túi.
  " Vì vậy, bất cứ khi nào ... em đã sẵn sàng chưa" tôi nói một cách lo lắng .
  Dần dần, cô mở miệng , chấp nhận cho tôi nhét vào miệng. Má cô phồng lên khi tôi đang làm. Sau đó, tôi xếp chiếc khăn lại khoảng 4cm và dùng chiếc khăn bịt chặt miệng cô ấy lại.
  " Em thoải mái không? "
  Cô lại một lần nữa đỏ mặt , và gật đầu .
Không có cảnh báo , tôi bế cô ấy lên. Tôi từ từ đưa môi hôn lên trán và hôn cô ấy nhẹ nhàng. Cô ấy rên rỉ vào khăn bịt miệng dày của mình .
  " Em trông thật tuyệt vời như thế này " tôi nói nhẹ nhàng vào tai cô , làm cho cô ấy rên rỉ nhiều hơn .
  Tôi đưa nàng đến chiếc ghế dài trong phòng khách và đặt cô ấy xuống nó trước khi tôi ngồi xuống bên cạnh cô ấy, ôm xung quanh eo cô.
  " Anh không bao giờ thực sự nghĩ rằng anh có thể thể ngồi ôm em trong hoàn cảnh như thế này " tôi nói.
  Cô nhấn mũi chống lại tôi. Cô rõ ràng là muốn hôn , bất chấp bị bịt miệng. Vì vậy, tôi thực hiện mong muốn của mình, tôi hôn lên trên chiếc khăn, đôi môi của cô ấy cố gắng mở ra nhiều hơn. Cô ấy rên rỉ nhiều hơn. Rõ ràng cô rất thích nó rất nhiều .
  Tôi nhìn vào đồng hồ, đã 10:00 đêm rồi. Mặc dù trước đó cả hai chúng tôi mới đến đây , nhưng bây giờ tôi phải đưa nàng trở về phòng và đặt cô ấy nằm trên giường của tôi .
  " Mmph ! " cô nói tinh nghịch , và lắc lắc .
  " Em muốn chơi trò chơi ? " Tôi hỏi, cô gật đầu .
  Tôi ngồi xuống bên cạnh bàn chân bị trói của cô ấy .
  "Đừng quên , em yêu cầu nó đấy nhé. "
  Tôi bắt đầu cù chân dữ dội . Cô vùng vẫy và kêu lên mmhpppp để thoát khỏi tôi
  Nó kéo dài trong một vài phút. Nhưng sau đó , tôi nghĩ rằng tôi nghe thấy tín hiệu khẩn cấp. Tôi dừng lại, nhanh chóng tháo gỡ chiếc khăn và kéo ra khỏi miệng cô ấy chiếc quần lót đầy nước dãi
  " Em sao vậy ? " Tôi hỏi một cách lo lắng .
  "Không ... không sao ", cô nói , hơi thở nặng nề . "Em cảm thấy rằng em hơi khó thở một chút."
  " Anh nghe nó gần giống như một tính hiệu cấp cứu. "
  "Ừ , em đoán vậy ... "
Tôi bắt đầu một trò mới, nhưng lần này nó không giống một trò chơi lắm, tôi kéo cô ấy ra sàn nhà và bắt cô ấy quỳ xuống.
Có lẽ cô ấy cũng bắt đầu hiểu tôi muốn làm gì, tôi tháo 3 chiếc cút áo của cô ấy để lộ ra chiếc áo ngực lụa trắng tinh và một bộ ngực căng tròn, tôi liếm vào bộ ngực đó, cô ấy ưỡn người và rên lên khe khẽ
Tôi cởi chiếc quần dài và quần lót của mình ra, ngồi lên ghế, cậu nhỏ của tôi đã chào cờ rất lâu rồi, không ai nói gì nhưng cô ấy hiểu và bắt đầu ngậm lấy nó, sau khoảng 10p thì tôi bắt đầu không thể kiềm lại được nữa, một dòng tinh trùng nóng hổi từ cậu nhỏ của tôi bắn vào miệng của cô ấy khiến cô ấy phải nhăn mặt lại và nuốt nó.
  Chúng tôi đều im lặng một lúc . Sau đó , tôi đột nhiên ngáp .
  " Anh đoán chúng ta nên đi ngủ " tôi nói và gãi đầu .
  "Ừm ... nếu anh muốn ... Anh muốn em nằm trên giường với anh không ? "
  Tôi đỏ mặt khi nghe.
  "À ... anh ... "
  "Ý em là , nếu em bị trói, bịt miệng và nằm ngủ chung với anh thì sao nào "
  Tôi không thể tin điều đó là sự thật .
  " À ... Anh nghĩ đó là điều tốt nhất. "
  Tôi đi bộ qua túi và xem xét.
  " Nên có một số ... ah , có rồi, anh tìm được thứ anh cần rồi. "
  Tôi đi bộ về phía cô một lần nữa, cầm trên tay một chiếc khăn bịt mắt và một gag bóng.
  " Vậy, đó là thứ bịt miệng em đêm nay hả? " cô ấy hỏi tôi .
  " Đúng . Mở miệng ra nào. "
  Cô mở miệng và tôi nhét nó vào miệng, khóa nó thật chặt . Sau đó tôi bịt mắt cô ấy, đảm bảo rằng cô không thể nhìn thấy bất cứ điều gì.
  " Em thoải mái không? " Tôi hỏi cô ấy. Cô ấy chỉ kêu lên mmuhhhhh mmhhhh
  Hài lòng rằng cô ấy ok, tôi đi vào phòng tắm và tắm trước khi đi ngủ . Khi tôi trở lại, rõ ràng là cô ấy có thể nghe thấy tôi , bởi vì cô bắt đầu rên rỉ. Cô rõ ràng muốn tôi nhanh lên .
  Tôi chạy vào giường bên cạnh cô, kéo tấm chăn lên trên.
  Tôi nghiêng về phía cô ấy và hôn lên má cô nhẹ nhàng.
  "Chúc ngủ ngon , tình yêu của tôi . "
  " GFF nmph " là tất cả những gì cô ấy nói.
  Chúng tôi rúc vào nhau và âu yếm, cả hai chúng tôi ngủ bên cạnh nhau , tôi đang mong chờ ngày hôm sau .


Thứ Sáu, 28 tháng 3, 2014

Nữ Hoàng Vũ Hội ( Phần 1 )

" TÔI LÀ GÌ CƠ? "

Giọng nói của Ngọc Bích lớn đến nỗi có thể nghe thấy từ khắp các phòng học của trường. Cô chạy nhanh đến phòng hội đồng quản trị nơi niêm yết công khai thông tin dành cho sinh viên từ khắp nơi. Cô len lỏi qua khỏi đám đông và đã ở ngay phía trước tấm bảng dán thông tin, nhìn chằm chằm vào một danh sách mà các sinh viên khác cũng đang trố mắt nhìn vào đó .

Cô đứng đó sững sờ trước những gì cô nhìn thấy , "Tôi là ... nữ hoàng vũ hội ? " Người bạn tốt nhất của cô , Thanh Hân , tiếp cận người bạn tốt nhất của mình và đặt tay quanh vai Ngọc Bích . Cô vẫn không nhúc nhích và dường như đang bị thôi miên . "Nhưng , làm thế nào ?
Thanh Hân chỉ mỉm cười , Ngọc Bích liếc nhìn cô và ngay lập tức ném vào một cái nhìn ngạc nhiên . " Bạn đã làm điều này ? " Thanh Hân chỉ mỉm cười lớn hơn nữa, hy vọng sự dễ thương và quyến rũ của cô sẽ chế ngự sự ngạc nhiên của Ngọc Bích . Thật không may cho cô ấy, Ngọc Bích biết cô ấy tốt nhưng cô ấy không vui lắm về điều này            .

Mắt Ngọc Bích chớp mắt và cô kéo Thanh Hân đi theo cô đến một phòng học trống . Sau khi đóng cửa, cô bắt đầu nói: "Cái quái gì vậy Thanh Hân ? Tại sao? "
Thanh Hân gãi đầu của mình và cố gắn giải thích với cô ấy, " cũng tốt mà Ngọc Bích , bạn thật sự dễ thương mà! Tất cả các chàng trai sẽ để ý đến bạn . " Cô mỉm cười một lần nữa, " Bạn có thể nâng cao giá trị cho chính mình , rằng bạn đang chiếm ưu thế trước Ngọc Lan . Tất cả mọi người nói bạn sẽ giành chiến thắng , đây là năm cuối cùng của chúng mình ở đây. Kể từ khi mình đặt tên của bạn vào thùng phiếu của những người muốn được là nữ hoàng vũ hội của năm nay, mình nghĩ rằng bạn sẽ có khả năng chiến thắng”
Thanh Hân đã không nhận thấy nó ngay lập tức, trong khi cô ấy vẫn đang nói chuyện , khuôn mặt Ngọc Bích chuyển từ ngạc nhiên đến sợ hãi. Ngay sau khi cô nghe thấy cái tên đó, cơn run rẩy đã được chạy xuống cột sống của cô. Cô không còn cảm thấy thoải mái nữa.

" Ngọc Bích ? Yoo -hoo! Ngọc Bích ? Thức dậy! " Thanh Hân đã vẫy tay ​​trước mặt cô. " Ngọc Bích bạn làm sao vậy? bạn khó chịu với tôi ? Nếu vậy tôi xin lỗi. " Cô gấp tay trước mặt cô và nhìn xuống mặt đất. "Tôi chỉ muốn thấy người bạn tốt nhất của tôi trở tuyệt đẹp như bất kỳ nữ hoàng nào. " Ngọc Bích thoát ra khỏi sự bàng hoàng của mình và nhìn Thanh Hân . Ngọc Bích thường sẽ tức giận nếu như là người khác làm việc này , nhưng Thanh Hân là sự khác nhau. Cô ấy luôn ngây thơ và vô cùng chân thành về bất cứ điều gì cô ấy làm , đặc biệt là khi nó đến với bạn bè và gia đình .

Ngọc Bích đã bình tĩnh lại, phản ứng ban đầu của cô là ôm chầm lấy người bạn thân nhất của cô. " Ôi trời, Thanh Hân , tôi xin lỗi . Tôi biết bạn chỉ muốn nhìn thấy tôi hạnh phúc. Tôi chỉ ... không mong đợi điều này . " Đầu Thanh Hân đặt trên vai cô bạn của mình , mỉm cười một nụ cười với đôi môi màu hồng của cô. Ngọc Bích sau đó nhẹ nhàng cho qua. " Vì vậy, vũ hội nữ hoàng hả? Bạn biết đấy, tôi chưa bao giờ giành được bất cứ điều gì như thế trước đây. " Cô nhìn Thanh Hân, người đã là nữ hoàng vũ hội của năm trước . Vì lý do đó , Thanh Hân không thể làm nữ hoàng của năm nay được nữa. Ngọc Bích yêu cầu được tư vấn ", mình phải làm gì đây? "

Thanh Hân cười khúc khích với chính mình khi người bạn thân nhất của cô cho biết điều này . Cô biết Ngọc Bích đã không có kinh nghiệm khi nói đến bất cứ điều gì như thế này. Cô ấy luôn năng động và bướng bỉnh, gần như tương phản với sự dịu dàng và phi bạo lực tuyệt đối của Thanh Hân . Ngay cả bây giờ , cả hai đều mặc trang phục đáng yêu . Thanh Hân đang mặc một chiếc áo lụa trắng đã được cài nút ở trên cùng. Váy ngắn của cô  màu xanh hải quân và nó cực kì sexy khi cô di chuyển . cô mang một đôi vớ da dài, làm cho đôi chân cô trở nên cực kì quyến rũ, Như mọi khi, mái tóc đen nhánh của cô là một kiểu tóc đuôi ngựa buộc ở phía sau với một chút dễ thương, cung màu hồng. Bởi vì nó là một món quà từ anh trai của cô nhiều năm trước, khi còn nhỏ , cô đã luôn luôn đeo nó .

Ngọc Bích mặc áo thun màu trắng với một biểu tượng trái tim màu đỏ ở trung tâm. Nó không phải là kiểu quần áo ưa thích của Thanh Hân , nhưng nó chắc chắn làm các chàng trai nhìn chằm chằm vào cô ấy! Áo thun lại ôm sát vào than hình thon gọn của Ngọc Bích. Đường cong của cô luôn luôn là một cái gì đó mà chàng trai nhìn khi cô ấy đi qua họ trong các hành lang . Bên dưới chiếc áo thun, ta có thể thấy một chiếc áo ngực màu trắng giữ 36C ngực của cô. Cô mặc một chiếc quần short jean phù hợp với vòng eo và bắp đùi của mình. Cô cũng mang một đôi vớ da giống như Thanh Hân

Thanh Hân nhìn đồng hồ Minnie Mouse của cô ấy và nói rằng anh trai cô đã trao cho cô vào dịp Giáng sinh và cô ấy nhận thấy rằng cô đã trễ ! "thôi chết ! Mình trễ giờ học rồi. " Cô thu gom sách vào túi xách của cô, nhìn Ngọc Bích nói: " chúng ta sẽ nói chuyện sau bạn của tôi, tôi hứa. Tôi sẽ cho bạn biết tất cả mọi thứ bạn cần phải làm để có được chuẩn bị tinh thần một cách tốt nhất. " Cô mở cửa của lớp học, " và bao gồm làm thế nào để có được một ngày tuyệt vời! " Cùng với đó, Thanh Hân cười khúc khích , và đóng cửa lại.
Ngọc Bích chỉ đảo mắt và khoanh tay . "ok ! " Cô ấy bước tới cửa, xoắn tay nắm cửa và mở nó ra. Nhưng Những gì cô nhìn thấy tiếp theo làm khuôn mặt của cô biến sắc hoàn toàn . Có một người đang đứng ngay trước cửa. Đó là Ngọc…Ngọc Lan? "

Ngọc Lan đã biểu hiện giận dữ trên khuôn mặt của cô . Ngay lập tức cô nắm lấy Ngọc Bích, đẩy Ngọc Bích lại trong lớp một cách mạnh bạo và Ngọc Bích đã vấp ngã, mông của cô đập xuống sàn một cách đau điếng ! Ngọc Lan sau đó bước vào lớp học, đóng cửa và khóa cửa lại. Sau đó , cô đi đến chỗ Ngọc Bích: "Cô dám lấy đi danh hiệu đó của tôi sao?"

Ngọc Bích , quá sợ hãi để đứng lên , bò bằng bốn chân cố gắng để chạy trốn " Hân ơi, cứu mình "
Ngọc Lan thể hiện một nụ cười ác . Cô lục túi xách của cô và lôi ra một số thứ khiến Ngọc Bích co rúm người lại : Một cuộn băng keo đen. Ngọc Lan vẫy nó trong không khí ở hướng Ngọc Bích . "Hãy nhớ rằng thứ này này rất chắc ? Và tôi sẽ trói cô bằng thứ này" Ngọc Lan tiến đến gần nơi Ngọc Bích đang ngồi dựa lưng vào một bức tường , Ngọc Bích thể hiện một cái nhìn đáng sợ! Rõ ràng cô ta đang rất tức giận. Với một chuyển động, Ngọc Lan bóc một dải dài từ cuộn nhưng không xé nó ra. " Bây giờ thì im lặng nào! " Cô ấy nhắm đến miệng của Ngọc Bích !

"KHÔNG! Để tôi yên! Ngọc Bích chồm dậy và chạy về phía cánh cửa

 “Con khốn ! " Thật không may cho Ngọc Bích , trong khi cô ấy chưa kịp chạy đến cánh cửa thì Ngọc Lan đã chạy theo và nhanh hơn . Cô ta bắt kịp cô và vồ trên lưng khiến hai rơi xuống! Ngọc Bích đã điên dại cố gắng với tay để mở cửa! " Im lặng đi con khốn " Ngọc Lan ngồi trên lưng và giữ cô ở đó. Cô nhanh chóng lấy ra một miếng giẻ và một chai eyedrop nhỏ . Với một vài lần phun vào miếng giẻ , cô chụp nó vào khuôn mặt của Ngọc Bích , che mũi và miệng. Thật không may cho Ngọc Lan , Ngọc Bích khá cứng đầu và nín thở .
"Cô có thể nín thở trong bao lâu hả? " Ngọc Bích phải vật lộn khó khăn để không hít phải thứ này, nhưng thật khó khăn và cô đã bắt đầu hít phải một ít.

" MMMNNNOOOOOOOOOOoooooo ! " Ngọc Bích nắm lấy tay ​​của Ngọc Lan . Cô đã cảm nhận được mình yếu đi do cô đã bị buộc phải hít chất này . Những nỗ lực của cô nhằm di chuyển bàn tay của Ngọc Lan đã nhanh chóng yếu dần đi. Đôi mắt cô bắt đầu sụp nhanh hơn.

" EEMMMMMmmmmmmmmmmpppppph ... "
Ngọc Lan kiểm tra trong khoảng 10s tiếp theo. Cô cúi xuống gần hơn để nghe hơi thở, nhưng không thấy có chuyển động từ Ngọc Bích. Cô cười khúc khích : "Tôi thực sự hy vọng cô không sợ bóng tối ! "
Ngọc Lan kéo Ngọc Bích lại một bức tường gần đó. Bóp miệng Ngọc Bích một chút và nhét vào đó một miếng vải. Không to lắm nhưng đủ để Ngọc Bích không thể la hét, sau đó cô ta xé ra một miếng băng keo và dán nó lên miệng nạn nhân của mình.

Nắm lấy cổ tay, cô trói chúng ra sau lưng Ngọc Bích. Cô quấn chặt cuộn xung quanh cổ tay và thậm chí cả lòng bàn tay cô ấy! Cô ta tiếp tục dung băng keo trói xung quanh đùi và mắt cá chân. Ngọc Bích tuy là một người mạnh mẽ , nhưng ngay cả cô cũng không đủ mạnh để có thể thoát khỏi nó !

Ngọc Lan cười khúc khích một lần nữa và cúi xuống , phủi đầu gối của cô , và nhìn Ngọc Bích. Tuy nhiên, cô đã bị tiến thoái lưỡng nan. Làm thế nào cô có thể vận chuyển Ngọc Bích? Lớp học đã bắt đầu học từ lâu, sinh viên đi khắp nơi, cũng như giáo viên và thậm chí cả nhân viên bảo vệ . Cô bắt đầu nhìn xung quanh phòng. " Chắc chắn phải có một cái gì đó ở đây mình có thể sử dụng ... " Sau đó , những gì ánh mắt của nhìn thấy đã cho cô một nụ cười lớn ! Một chiếc hộp lớn. " AHA ! "

Cô ta nhanh chóng kéo Bích Ngọc bỏ vào trong đó. Ngoài việc là may mắn, cô còn phát hiện ra nó có bánh xe ! Cô vỗ nhẹ vào chiếc hộp và thì thầm với một Ngọc Bích vẫn bất tỉnh, "ngủ ngon nhé bạn của tôi! " Cùng với đó, cô mở khóa cửa phòng và đẩy chiếc thùng ra.

Cô đang đi theo hướng một hành lang trong trường. May mắn thay, đó là một ngày vắng vẻ, vì tất cả các sinh viên đã về làm dự án và bài tập. Khi quay sang một hành lang khác, cô đi ngang qua Thanh Hân, bạn Ngọc Bích . May mắn thay, Thanh Hân đã không quan tâm nhiều đến một chiếc hộp và tiếp tục đi trên đường, vô tình không biết rằng người bạn thân nhất của cô đã bị trói và bị bịt miệng trong đó.

Cô bước vào kho nơi chứa dụng cụ của trường. Ngọc Lan nhìn thấy chú bảo vệ đang ngồi trong văn phòng gần đó, cô ta cố gắng tỏ ra bình tĩnh, và vẫy tay chào ông: " Chào ông ! "
"Oh, chào cháu , thứ gì trong hộp vậy ? "
Cô ta đã không chuẩn bị trước nên khá sợ hãi. Suy nghĩ nhanh chóng , cô ta nói: " nó chỉ là một vài dụng cụ đã bị hư hỏng đấy mà "
" Được rồi, sau khi đem cất thì cháu khóa cửa kho luôn nhé" Cùng với đó, ông tắc lưỡi và đưa chìa khóa cho cô. Ông sắp xếp một vài đống giấy tờ sau đó tắt máy tính của mình . Sau khi đẩy chiếc ghế của mình vào trong, ông đứng thò đầu ra cửa và nói:  " Hẹn gặp cháu tối nay nhé!"
" Vâng ạ " Ngay sau khi tới nhà kho. Cô chạy đến và khóa bằng nhiều ổ khóa. Bây giờ không ai có thể vào từ bên ngoài !

Sau khi đã làm như vậy, cô chạy lại chiếc hộp. Với niềm vui sướng , cô mở nó ra, nhìn thấy Ngọc Bích vẫn còn ở đó. Bất tỉnh bị trói và bịt miệng. Cô cúi xuống và với bàn tay phải của mình và sờ vào má của Ngọc Bích – đừng lo lắng Ngọc Bích , tôi sẽ không làm tổn thương bạn ... nhiều đâu. Đóng chiếc hộp lại, Ngọc Lan khóa chốt lại một lần nữa và thậm chí quấn một số vòng băng keo xung quanh để chắc chắn.
Ngọc Lan sau đó đẩy chiếc hộp vào một góc kín đáo của nhà kho...


" Hẹn gặp lại sớm! " Cánh cửa đã được đóng và khóa lại ...

Thứ Ba, 25 tháng 3, 2014

Sự cố thú vị full


Tôi sống trong 1 tòa nhà nhỏ ở một thành phố cũng chả bự mấy. Tôi là 1 cô gái cũng khá xinh đẹp. Tôi đã tự trói mình rất nhiều năm. Tôi biết không ít người thích bị trói trong tư thế "trần như nhộng" nhưng tôi thì lại thích bị trói với đầy đủ áo quần trên người, đặc biệt là khi tôi mặc áo dài trắng nhưng là vải bóng, tôi không thích vải voan lắm, vải bóng sẽ giúp tôi gợi cảm hơn khi bị trói; Lúc ấy trông tôi sẽ giống như là nạn nhân của một vụ bắt cóc hay một vụ trộm cướp nào đó. Tôi thích cài cúc áo ở viền cổ và thít chặt dây trói; cảm giác có gì đó quanh cổ thật không thoải mái nhưng mang lại cho tôi cảm giác phấn khích kì lạ khi chơi bondage.

Hôm đó, tôi đã quyết định chấm dứt trò selfbondage (tự trói) tẻ nhạt này và biến nó thành thứ gì đó thật tế hơn, mạo hiểm hơn,... Tôi sẽ cố tình để hàng xóm phát hiện ra tôi đang bị trói. Tôi chọn phòng giặt đồ ở dưới tầng hầm của tòa nhà làm địa điểm cho kịch bản kinh thiên động địa này. Khoảng giữa trưa hôm đó, tôi mặc áo dài màu trắng. Kế đó tôi quấn qua cổ 1 chiếc lụa màu đỏ rượu. Sau khi sửa soạn xong, tôi xuống phòng giặt đồ với mớ dây thừng và vài cái khăn quàng cổ bằng vải. Lúc ấy phòng giặt đồ vắng tanh không bóng người, thật ra người dân trong tòa nhà rất hiếm khi xuống đây vào giờ này. Tôi bật công tắc máy giặt lên và nghĩ rằng tiếng máy giặt sẽ át đi tiếng động mà tôi có thể gây ra trong lúc chuẩn bị cho "vụ cướp giả định" của mình. Tôi xem xét xung quanh và thấy vài ghế ăn cũ được xếp xó vào gốc tường nên tôi chọn lấy 1 cái chắc nhất (hy vọng nó sẽ không bị gãy lúc tôi vùng vẫy) và đặt ngay sát bên tường của lối ra vào, khuất bóng cửa chính

Đầu tiên tôi trói 2 cổ chân thật chặt lại. Hơi khó vì tôi bị vướng tà áo dài. Sau đó tôi trói 2 chân lại ngay phía trên đầu gối. Lúc này đã dễ dàng hơn. Chiếc ghế này có 1 thanh gác chân ở ngay 2 chân trước của ghế, quả là 1 chỗ lý tưởng để trói chân vào đấy. Tôi dùng 1 sợi dây ngắn và trói 2 cổ chân vào đó, cố buộc thật chặt để 2 chân không cục cựa được nhiều. Trước khi trói phần cơ thể phía trên, bạn nhớ phải tự bịt miệng trước đã nhé. Tôi vo tròn 1 cái khăn lụa trắng rồi nhét vào miệng. Vì khăn không quá to nên tôi vẫn có thể khép miệng lại, tôi rất thích cảm giác có gì đó lấp đầy miệng. Nó làm lưỡi hạn chế cử động và khó có thể phát âm chuẩn xác. Sau đó tôi xếp 1 cái khăn quàng màu đen thành 1 đoạn vải có chiều rộng khoảng 4cm. Tôi kéo nó thật căng và quấn quanh miệng mình, cảm giác vải mịn dính chặt vào môi từ mũi đến cằm thật là không gì thích hơn. Tôi bắt đầu trói vài vòng quanh ngực và vòng ra sau lưng ghế để phần trên của cơ thể óp sát vào lưng ghế. Tôi cố quấn dây để sợi dây nằm ngay trên và dưới ngực của tôi, vậy tôi sẽ cảm thấy phấn khích khi vùng vẫy. Sau khi kéo cho vòng dây chặt hết mức và thắt 2 đầu dây lại, tôi cố xoay nút thắt phía trước ngực ra phía sau lưng. Tôi muốn nếu ai đó bắt gặp tôi như thế này, họ sẽ nghĩ là có ai đó đã trói tôi lại từ phía sau như trong các bộ phím Mỹ. Kế đó, tôi tự bịt mắt bằng 1 cái khăn quàng màu đen. Trước khi trói 2 tay lại, tôi chỉnh lại áo dài, dây trói và thít chặt nó. Cuối cùng, tôi lấy 1 sợi dây ngắn và quần thành 1 vòng dây nhỏ 2-3 lớp gì đó vừa đủ để nhét 2 tay vào. Tôi đặt 2 tay sau lưng ghế vào cho vào vòng dây mà tôi vừa làm. Tôi nắm 2 đầu của vòng dây và bắt đầu kéo thật chặt để vòng dây siết chặt 2 cổ tay, rồi tôi thắt nút lại và cố kéo nó thật chặt lần nữa, sau đó tôi nhẹ nhàng thắt thêm 1 nút nữa và thế là xong hehe. 

Hoàn cảnh của tôi hiện giờ là đang bị trói trên cái ghế cũ, bị bịt miệng và mắt trong phòng giặt đồ không bóng người vào buổi trưa nóng nực. Tôi luôn biết rằng mình có thể "tự giải cứu" một cách dễ dàng (nút thắt này thì xoàn quá). Nhưng nếu ai bất chợt đi vào hẳn sẽ nghĩ ai đó đã trói tôi lại... Có vẻ tôi cũng hơi tự hào vào tài tự trói như thật của mình.



Tôi ngồi đấy có lẽ cũng cả giờ đồng hồ; máy giặt cũng đã dừng hẳn và mọi thứ trở nên im lặng đến phát sợ. Tôi bắt đầu thử cục cựa nhẹ nhẹ. Cái khăn nhét trong miệng giờ đây đã thấm ướt đầy nước dãi và sợi dây trói quanh người dường như không lỏng đi chút nào. Tôi bắt đầu cầu cứu trong tiếng rên rỉ. Không lâu sau, tôi nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài. Rồi tôi nghe thấy tiếng leng keng của xâu chìa khóa và tôi biết rằng ít phút nữa sẽ có người mở cửa đi vào. Đột nhiên cảm giác rạo rực bùng lên len lõi cả cơ thể mà trước giờ tôi chưa có cảm giác này bao giờ. Tôi sắp "được" phát hiện trong hoàn cảnh bị trói và bịt miệng như thế này. Cánh cửa mở ra, ai đó đã đi vào và mở nắp máy giặt. Tôi vùng vẫy và cố phát ra tiếng động thật to, "MMMPPPHHH...", người đó bỏ cái rổ giặt đồ xuống và chẳng nói gì. Rồi tôi nghe tiếng động như là ai đang rảo quanh chỗ tôi ngồi như đang xem xét gì đó. Cái khăn bịt mắt bị gỡ ra và đứng trước mặt tôi là 1 cô gái ở lầu 2, cô ấy thật xinh đẹp – cô ấy đang mặc 1 bộ đồ công sở. Có lẽ cô ấy là thư kí cho một công ty nào đó. Cuối cùng cô ta nói:

"Mớ dây này trông gọn gàng và chẳng giống 1 vụ cướp là mấy. Câu bị bịt miệng "kỹ lưỡng" thật và áo dài của cậu thì thẳng thớm. Tớ cá là còn có cái khăn tơ nữa nhét trong miệng của cậu nữa"

Thế là tôi gật đầu. Trông tôi khi ấy cứ như 1 con ngốc mà cách đó vài phút đã tỏ ra vô cùng nguy hiểm. Cô ấy vòng ra sau lưng và bắt đầu cởi trói 2 tay tôi. Nhưng thay vì thả tôi, cô ta nắm chặt 2 lòng bàn tay của tôi lại với nhau rồi trói 2 cổ tay tôi lại. Sau đó, cô ta lấy thêm 1 sợi dây khác và trói 2 khuỷu tay tôi lại với nhau. Thật không thể tin được chuyện đang xảy ra với tôi, không giống kịch bản mà tôi tự viết ra tí tẹo nào, tôi bắt đầu hoảng lên và ra sức vùng vẫy, gào thét trong vô vọng.

"Cậu thích như vậy hơn đúng ko nào? Bây giờ nếu cậu bị trói như thế này, tớ sẽ tin là ai đó đã trói cậu hahaha."

Cô ta móc điện thoại ra và gọi

"Chim sẻ gọi đại bàng... Kế hoạch thay đổi, dời cuộc chơi vào tối nay và ta có khách mời đặc biệt. Gặp nhau ở phòng giặt đồ của tòa nhà trong 1 giờ nữa"

Cô ta cúp máy và bắt đầu ngoài. Ra đến cửa, cô ta dừng lại, quay mặt về phía tôi, đặt ngón trỏ lên miệng và nói: "Ssssuỵt, im lặng nhé tớ sẽ quay lại ngay"
Cuộc đời tôi sẽ trôi dạt về đâu đây? Tôi vùng vẫy thêm một hồi nhưng thật vô vọng. 10 phút sau, cô ta quay lại. Thật ngạc nhiên khi thấy cô ta đang mặc một chiếc áo dài tím. Thật là gợi cảm. Và cô ta cũng đang cầm 1 mớ dây thừng trong tay. Cô ấy lôi một cái ghế cũ khác đặt đối diện chỗ tôi ngồi. Cô ấy ngồi xuống và bắt đầu tự trói chính mình. Cô ấy lôi trong túi quần ra một cái khăn quàng màu xám lông chuột và tự nhét vào miệng. Sau đó lại lấy cái khăn quàng đen mà khi nãy tôi dùng để bịt mắt để quần chặt miệng mình lại. Cô ta còn đánh cắp bí kiếp tự trói 2 tay ra sau lưng của tôi nữa chứ. Sau đó 2 "nạn nhân" nhìn nhau và bắt đầu vùng vẫy để kiểm tra độ chắc của dây; kinh hơn nữa là chúng tôi còn thử nói chuyện với nhau bằng thứ ngôn ngữ của những người bị bịt miệng. Cảm giác bị trói cùng ai đó thật thú vị.

Khoảng nửa tiếng sau, chúng tôi nghe thấy tiếng chân bước xuống cầu thang. Cánh cửa mở toạt ra và hình như đó là người đã nói chuyện trong điện thoại. Cô ta đang mặc một chiếc áo dài màu đỏ. Trông cô ta cũng xinh đẹp không kém cô gái đang bị trói cùng tôi.

"Ah há!!! Tối nay sẽ có nhiều trò vui đây. Bắt đầu nhập tiệc thôi các cô gái nhưng đầu tiên ta sẽ phải chịu khó đi xe 1 quãng kaka"
Cô ta cởi trói chân cho "đồng minh" và dắt cô ấy lên tầng trên, ngạc nhiên là cô ấy vẫn bị trói 2 tay sau lưng và bị bịt miệng. Tôi thậm chí còn không biết bọn họ tên gì nữa! - "Cô ta sẽ mang mình đi đâu?" - Câu hỏi cứ quanh quẩn trong đầu rồi khoảng vài phút sau, cô ta quay trở lại và cởi trói chân cho tôi. Chúng tôi rời phòng giặt đồ; đi lên tầng trệt và ra bãi đỗ xe sau tòa nhà (thật may mắn là không ai thấy tôi trong bộ dạng này). Có một chiếc xe hơi cũ màu bạc đậu ở đấy và cóp xe phía sau đã được mở sẵn. Khi ra đến xe, tôi phát hiện cô gái lúc nãy đang bị trói hogtie trong cóp xe phía sau. Tim tôi như thót lên vì hoảng hốt và cố gào thét. cô ta nhanh chóng dùng 1 tay ôm chặt người tôi lại, còn tay kia bịt miệng tôi lại và từ từ bịt mũi tôi lại bằng cái bàn tay nhỏ thơm mùi nước hoa kia.

"Cố giữ hơi đi cô bạn... Đừng sợ, chúng ta chỉ định vui chơi 1 lát thôi rồi sẽ thả cậu về y như lúc ban đầu... Đồng ý?"

Tôi có thể làm gì hơn ngoài việc gật đầu đồng ý đây! Sau đó cô ta ta đỡ tôi vào trong cóp xe, đặt tôi cạnh cô gái kia, dùng dây trói 2 chân tôi lại rồi nối dây từ cổ chân lên cổ tay, đó là kiểu hogtie giống y như người bạn đồng hành bên cạnh. Hoàn cảnh hiện giờ của tôi là đang bị trói trong cóp xe cùng với 1 người lạ và bị chở đến nơi mà tôi chẳng biết là đâu. Nằm trong ấy thật không gì khủng khiếp hơn, mùi máy xe khét kết hợp với những khúc quẹo cua và cô ta phanh đột ngột khiến chúng tôi như đang nhào lộn trong này (cảm ơn trời vì tôi đã không say xe và ói, nếu không hậu quả thật khó lường)

Khoảng 20p sau, xe dừng lại và tài xế xuống xe mở cóp lên. Bất ngờ vài tia sáng lóe lên, một cô gái khác đang chụp hình chúng tôi. Những cô khác mặc áo dài, có người màu xanh da trời, có người màu vàng, màu đỏ, thật kích thích. Họ kéo tôi ra trước và khiêng vào bên trong tòa nhà. Đó là một nhà kho chứa hàng lớn và không có cửa sổ. Tuy nhiên lại khá sáng sủa và sạch sẽ. Họ đặt tôi xuống sàn và ra khiêng "đồng minh" của tôi vào. Mỗi chúng tôi bị trói vào 2 cái cột kế bên nhau và bọn họ lại tiếp tục chụp hình. Rồi họ cứ đổi kiểu trói và chụp, đổi kiểu trói và chụp như thể chúng tôi là người mẫu ảnh vậy. Sau đó họ từ từ tháo lỏng dây trói của chúng tôi và cởi vài cúc áo gần cổ rồi lại tiếp tục chụp hình. Cuối cùng họ tháo dây trói, lột sạch quần áo trên người 2 chúng tôi ngoại trừ quần lót và áo ngực rồi tiếp tục trói chúng tôi vào 2 cây cột khi nãy. Một cô gái mặc áo dài đỏ đã tháo khăn bịt miệng của "đồng minh", lôi cái khăn quàng đã ướt sũng nước dãi bỏ vào bao nilon. Trước khi cô ta kịp mở miệng nói thì đã bị bịt miệng trở lại bằng một miếng băng keo đen. Một cô áo đen khác tiến lại gần tôi với túi nilon và tôi đoán chắc mình sẽ bị tương tự người kia. Và đúng y chóc, khi vừa lấy cái khăn quàng trong miệng ra, tôi liền bị bịt lại bằng băng keo y như người kia. Cuối cùng bọn họ lấy cái bịt mắt bằng lụa và bịt mắt chúng tôi lại. Bọn này chắc là thích chụp hình nên chúng tôi lại phải "làm kiểu" để chụp nữa nhưng cũng không lâu lắm.

Tôi cảm giác ai đó đang mặc lại áo quần cho tôi mặc dù lúc đó tôi vẫn đang bị bịt mắt, bịt miệng: áo dài được mặc vào. Trước khi tháo bịt mắt ra, tôi bị lại bị trói vào một cái ghế với 2 tay trói sau lưng. Ngay khi bịt mắt tháo ra, tôi thật sự ngạc nhiên khi thấy ngay trước mặt tôi, "đồng minh" cũng đang bị trói trên ghế và mặc quần áo CỦA TÔI. Tôi bắt đầu dòm xung quanh, tôi muốn kêu lên: TUYỆT VỜI QUÁ nhưng không được, khăn bịt miệng khá chặt Khung cảnh tôi đang thấy thật tuyệt vời, xung quanh là gần 14 cô gái xinh đẹp đang trói lẫn nhau, tôi nhìn vào 2 người ở gần, 1 cô áo vàng và 1 cô áo xanh da trời đang chơi kéo búa bao trên ghế salon, cứ thua 1 lần thì bị trói thêm 1 tí từ dưới chân lên, khi tôi nhìn thấy họ thì cô áo xanh da trời đã thua nhiều và bị trói hết tay chân, bịt miệng, cô áo vàng không khá hơn, cũng bị trói chân và bịt miệng, cô ấy ra hiệu và 1 cô gái khác lấy cuộn dây thừng bắt đầu trói luôn tay cô ấy lại. ở 1 góc khác, 4 cô gái đang bị trói vào 4 chiếc ghế và ngồi tán dóc với nhau. 1 cô khác thì lại bị trói đưa 2 tay lên cao, bịt miệng bằng ballgag, hàng cúc áo bị cởi hần hết để lộ 1 phần chiếc áo ngực ren đỏ. rồi lại 1 cô gái khác mặc áo dài đen đang bị 2 người khác trói dang 2 tay vào cây thập giá miệng bị bịt bằng một chiếc vớ da. Trên giường có 2 người đang bị trói hogtied. Nhét giẻ vào miệng. Một giọng nói cất lên "Còn 1 thứ nữa tụi này vẫn chưa trả lại cho 2 người". Một trong số họ cầm trên tay bao nilon đựng cái khăn quàng đã ướt của tôi khi nãy, cô ta vòng ra sau lưng tôi và bắt đầu tháo miếng băng keo ra. Chưa kịp nói gì, cô ta nhét lại cái khăn quàng vào miệng tôi .Nhưng trước khi tôi kịp phát giác đó là cái khăn quàng từng trong miệng của "đồng minh" thì họ đã dùng cái khăn quàng ướt của tôi để quấn chặt miệng tôi lại khiến tôi không thể nhả ra được . Nếu ai đã từng thử sẽ biết, khăn ướt để ở ngoài 1 lúc sẽ rất là lạnh khi nhét trở lại. Họ dùng cái khăn quàng khác của tôi bịt mắt tôi lại.

"Tàn tiệc rồi... Đến lúc phải về nhà". Bọn họ dẫn tôi ra xe trông bộ dạng như thế đó. Vẫn bị bỏ vào trong cóp xe nhưng lần này chỉ có mình tôi trong đó. Chúng tôi đi khoảng 20p thì dừng. Họ dắt tôi đi bộ 1 lúc rồi từ từ đưa tôi bước xuống cầu thang và tôi nghĩ là mình đã về tới phòng giặt đồ. Tôi lại 1 lần nữa bị trói vào cái ghế cũ quen thuộc. Một giọng nói vang lên "Tớ chơi rất vui, hy vọng cậu cũng thế. Tớ có để lại vài thứ cho cậu tiêu khiển. À, và tớ cũng sẽ phải gặp lại cậu để lấy lại quần áo chứ". Sau đó cô ta tháo lỏng dây trói ở cổ tay và bỏ đi. Nói là lỏng nhưng tôi mất cả tiếng đồng hồ để cởi trói. Khi tôi tháo bịt mắt ra thì thấy 1 đĩa CD để trên đùi với cái nhãn ghi ngày tháng năm cùng với dòng chữ "Ảnh đẹp". Ôi trời! Tôi thật không thể đợi lâu hơn nữa để xem nó.